Lọc Truyện

Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Nam nhân mặc trường bào thêu lưu vân màu đen, tóc đen dài bước vào, tay áo chấn động giữa không trung vạch ra một độ cung lạnh thấu xương.

Hắn sở hữu gương mặt hoàn mỹ cực kỳ, đôi con ngươi màu tím, giữa trán là một đoàn ma hỏa màu đen, khí thế cường đại, tôn quý phi phàm, chỉ là vẻ lạnh nhạt hờ hững trong mắt khiến hắn như đám mây trên cao xa xôi không thể với tới, mâu thuẫn vô cùng.

Trì Am dùng ánh mắt tham lam nhìn hắn, nhưng tới khi người này tới gần nàng nhanh chóng phản ứng lại, đối phương cũng không phải Tư Ngang.

Tuy hắn giống Tư Ngang cực kỳ, nhưng ánh sáng trong mắt Tư Ngang lăng lệ hơn hắn nhiều. Trước giờ khí chất Tư Ngang luôn phóng đãng, dù là trầm mặc cũng vẫn có vẻ bá đạo, chưa bao giờ nhẹ như mây gió thế này. Hai người hoàn toàn khác nhau.

Trong lòng Trì Am không khỏi có chút khó chịu.

Vì sao nhiều người như thế xuất hiện rồi mà Tư Ngang còn chưa đến?

Nhiều thế giới như vậy, nàng luôn có thể nhân thời gian ngắn nhất gặp được hắn. Tựa như Yêu Yêu từng lén lút nói với nàng, giữa bọn họ có một lực hút không rõ. Hắn sẽ luôn đến bên nàng trước tiên. Nhưng trong thế giới này, qua lâu như vậy rồi, những người có quan hệ với Tư Ngang liên tiếp xuất hiện, vậy mà người nàng muốn gặp vẫn không thấy đâu.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngay khi nàng khó chịu khôn kể, lại nghe được hai tiểu hài tử trong sơn động đứng dậy hành lễ: “Ma Đế.”

Tư Lăng vẫn ngồi trên tháp trải thảm mỏng dệt mây mù, gọi nam nhân kia một tiếng: “Cha.”

Cha?

Trì Am hoàn hồn, lá cây cũng cuộn lại, rối rắm nhìn gương mặt trẻ trung tuấn tú của nam nhân kia. Rõ ràng là thanh niên hơn hai mươi thôi mà đã làm cha rồi? Hắn sinh được nữ nhi lớn như Tư Lăng sao? Dù rằng trông bề ngoài của hai người đều có thể thấy ra quan hệ máu mủ giữa bọn họ.

Trì Am bỗng nghĩ tới, hình như thế giới này gọi là Tiên Linh giới gì đó, người có thể sống ở nơi này đều là một đám tiên nhân.

À, thần tiên mà, thanh xuân vĩnh trú là đương nhiên.

Ngay khi nàng miên man suy nghĩ, Ma Đế bị Tư Lăng gọi là cha chạy tới bên người nàng ấy, nắm cổ tay nàng ấy kiểm tra thân thể.

“Đứa nhỏ vẫn ổn nhưng vẫn tồn tại chút nguy hiểm, trước khi đứa bé sinh ra, tốt nhất đừng tuỳ tiện đi đi lại lại nữa.” Ma Đế lên tiếng.

Tư Lăng lập tức che bụng mình lại, nhìn Ma Đế gắt gao: “Có nguy hiểm gì được chứ? Rõ ràng con của con vẫn rất tốt mà.”

Ma Đế thấy Tư Lăng lo lắng phòng bị, không hiểu sao nàng lại phản ứng lớn như thế, trấn an xoa xoa đầu nàng: “Yên tâm, không sao đâu, vi phụ sẽ bảo vệ các con.”

Tư Lăng há miệng, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại nuốt xuống.

Kiểm tra xong tình hình thân thể nữ nhi, lúc này Ma Đế mới hỏi: “Tư Hàn đâu?”

“Đại ca tới Tộc Phượng Hoàng lấy quả phượng hoàng rồi, hiện tại đang chạy gấp từ Tộc Phượng Hoàng trở về.” Hoa sen yêu lập tức ra tiếng trả lời, không cho phép có người hiểu lầm đại ca.

Ma Đế đáp một tiếng, vẻ mặt thản nhiên, cũng không nhìn ra có phản ứng gì với chuyện lần này.

Lá cây Trì Am lại cuốn cuốn, nghe sao cũng cảm thấy “Tư Hàn” trong miệng những người này hơi khác biệt, đã vậy cũng họ “Tư” nữa, không biết có quan hệ gì với Tư Ngang đây.

Trì Am vừa âm thầm phỏng đoán vừa nhìn chằm chằm Ma Đế không chuyển mắt.

Hắn thật sự quá giống Tư Ngang, dù biết hắn không phải Tư Ngang, nàng vẫn không nhịn được mà ngắm nhiều vài lần.

Chợt, Ma Đế quay đầu nhìn qua, đôi mắt tím như ngọc lưu ly lãnh đạm lại xa cách, thật sự không xứng với thân phận “Ma Đế” chút nào, nhìn không ra chút dấu vết yêu ma, ngược lại khí độ còn giống tiên nhân cửu thiên, linh khí nội liễm. Nhưng khi Trì Am bị ánh mắt hắn khóa trụ, trực giác cảnh báo nguy hiểm, như thể ngay cả linh hồn đều run rẩy.

Nam nhân này thật là đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến người ta không sinh ra nổi chút tâm tư phản kháng.

Ánh mắt Ma Đế rõ ràng khóa chặt Trì Am.

Mấy ngày này, mặc kệ Trì Am làm cái gì, dù mãnh liệt nhìn chằm chằm đám người Tư Lăng cũng không thấy bọn họ phản ứng gì. Đây cũng là nguyên nhân nàng dám quan sát bọn họ. Nhưng không ngờ Ma Đế lại mẫn cảm như thế, lại có thể nhận ra tầm mắt của nàng.

Mà một gốc cỏ có thể có tầm mắt à?

Đáy lòng Trì Am muốn phát điên, Ma Đế này đáng sợ quá.

“Làm sao vậy?” Tư Lăng hỏi, không biết vị phụ thân tặng kèm này đang nhìn cái gì.

Những người khác thấy Ma Đế nhìn chằm chằm Đế Lâm Tiên Thảo thì cho rằng hắn nhận ra rồi, Trọng Thiên nhân tiện nói: “Nó là Đế Lâm Tiên Thảo, bởi vì có nó nên nơi này đã trở thành một động tiên, Tư Lăng ở lại đây an thai là tốt nhất.”

Tiểu Hồng muội muội cũng nói theo: “Đế Lâm Tiên Thảo đã tu luyện ra ý thức riêng, nó đồng ý che chở cho Tư công tử.”

Gương mặt hờ hững của Ma Đế lộ ra chút kinh ngạc, đăm chiêu nói: “Thì ra là thế.”

Biết được nơi này là phúc địa do Đế Lâm Tiên Thảo cải tạo, Ma Đế cũng không vội vàng để nữ nhi mang thai rời đi, nói với nàng: “Con ở lại đây an thai cho tốt, vi phụ chắc chắn sẽ điều tra rõ những kẻ tập kích con lần này, bắt toàn bộ lại cho con báo thù. Đừng sốt ruột.”

Dứt lời, tiên nhân thanh đạm cao hoa khởi động ma khí toàn thân, ma khí đen thản nhiên tràn ngập quanh thân hắn, luồng lửa đen giữa trán loang loáng chớp lên, nháy mắt khiến dung nhan tuấn mỹ phủ lên một tầng tà khí ma mị, nào còn phong thái cao ngạo tự phụ tựa thiên tiên kia nữa? Rõ ràng là một ma tộc nổi danh bệnh thần kinh khắp tam giới.

Rõ ràng việc Tư Lăng bị tập kích lần này khiến Ma Đế cực kỳ phẫn nộ.

Trì Am nín thở nhìn Ma Đế, cảm thấy hắn không hổ là phụ thân của Tư Lăng, cũng là một vị trong ngoài bất nhất.

Tư Lăng gật đầu, lại nghĩ đến cái gì đó, nói thêm: “Con cảm thấy chuyện lần này không phải nhằm vào con hay Ma tộc, càng như muốn diệt trừ hài tử của con hơn.” Nói tới đây, nàng cắn môi, đáy mắt lộ ra ánh sáng lạnh căm thấu xương.

Nếu thật sự là nhằm vào nàng, nàng nhận. Dù sao vận khí của nàng luôn không tốt, thường sẽ không hiểu ra sao bị cuốn vào chuyện cực đoan nào đó. Mấy năm nay vận khí cũng không tốt đẹp lên được bao nhiêu.

Nhưng nếu bọn chúng thật sự nhằm vào đứa nhỏ trong bụng nàng, dù thế nào nàng cũng sẽ không bỏ qua.

Nghe nàng nói, những người còn lại đều hơi kinh ngạc.

Dù sao tam giới đều biết Tư Lăng là nữ nhi của Ma Đế, có vài thế lực nhớ nhung muốn đối phó Ma Đế đều xem nàng như quả hồng mềm để bóp, Tư Lăng cũng quen rồi. Kẻ nào dám đến bóp nàng đều chết không tử tế, nàng cũng không phải hạng người dễ bắt nạt. Nhưng trước nay bọn họ không ngờ những kẻ điên rồ kia sẽ ra tay với đứa nhỏ còn chưa xuất thế.

Dù đã quen với thủ đoạn ti tiện của đám tu sĩ rồi, ra tay với nữ tử mang thai và hài tử chưa ra đời cũng khiến người ta cảm thấy quá âm hiểm ác độc.

Ma Đế nhanh chóng rời đi, những vẫn để lại vài Ma Tướng che chở.

Đám người Trọng Thiên rõ ràng không cảm thấy Ma Tướng có tác dụng gì, nhưng cũng không có ý đuổi bọn họ đi.

Hiện tại là thời kỳ đặc biệt, bọn họ đương nhiên không dại dột mà đối đầu với Ma Đế.

Sau khi Ma Đế đi rồi, Trọng Thiên liếc nhìn Trì Am đang duỗi lá cây, chợt nói: “Tu vi của Lâm Uyên lại tăng trưởng không ít rồi đấy, không ngờ có thể cảm giác được ý thức của Đế Lâm Tiên Thảo.”

Nói tới đây, Trọng Thiên cũng có chút rối rắm, ngay cả hắn cũng không cảm giác ra Đế Lâm Tiên Thảo đã muốn tu luyện được ý thức bản thân, còn sử dụng ý thức đến rình coi bọn họ. Không ngờ Ma Đế lại có thể phát hiện, có thể thấy mấy ngàn năm này thực lực của Ma Đế lại tiến bộ, tuyệt đối không phải chỉ đạt tới Tiên Đế như nói với bên ngoài.

Tư Lăng không ngoài ý muốn chút nào, không bận tâm mà nói: “Ông ấy là thiên tài nổi danh của Ma tộc mà.”

“Vậy vì sao Tư công tử là hậu duệ duy nhất của ông ấy mà tư chất lại kém như vậy?” Hoa sen yêu hỏi.

Tư Lăng thẹn quá hoá giận búng trán nàng ấy một cái, tức giận nói: “Đã biết còn hỏi!” Tuy nàng ấy không lợi hại như vị phụ thân tặng kèm nhà mình nhưng tư chất rõ ràng không kém nha.

Hôi Lân nắm chặt nắm tay, dáng vẻ fan não tàn: “Chủ nhân giỏi nhất, Ma Đế tính là cái gì, sau này chủ nhân nhất định sẽ vượt qua cả Ma Đế!”

Tư Lăng bị hắn nói như vậy cảm thấy vừa đau khổ lại vừa ngượng ngùng, chỉ có thể sờ sờ đầu hắn.

Ma Đế đến rồi lại đi, trong sơn động nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Nhưng có mấy hài tử Trọng Thiên không bao giờ lớn ở đây, vẫn không thể nào bình tĩnh nổi.

Cuối cùng Trì Am cũng được mở mang tầm mắt chứng kiến sức phá hoại của mấy đứa nhỏ bướng bỉnh. Bọn chúng hoàn toàn không có lú nào yên tĩnh nổi. Nếu không phải sợ ảnh hưởng tới nữ tử mang thai nghỉ ngơi thì mảnh phúc địa này sẽ bị chúng lật ngược lên mất.

Bướng bỉnh nhất chính là Trọng Thiên và cậu bé áo xám tên Hôi Lân kia.

Đến tận lúc này Trì Am mới biết, ngoại trừ Tư Lăng ra, ba người còn lại đều là yêu tu luyện hóa hình.

Trọng Thiên là hậu duệ của một loại bàn hồn thú đã diệt tộc từ thời thượng cổ, nghe nói người người oán trách bộ tộc bàn hồn thú, hoành hành ngang ngược khắp tu tiên giới, quả thực tự xưng lão tử thiên hạ đệ nhị không ai dám xưng thứ nhất, làm ra những chuyện cực kỳ gây hấn kéo thù, may là diệt tộc từ thời thượng cổ rồi.

Hiện giờ Trọng Thiên là một con bàn hồn thú duy nhất dư lại trong thiên địa, từ khi tiến vào Tiên Linh giới đến nay đã giết ra uy danh hiển hách.

Còn cậu bé tóc xám còn nhuộm vài sợi cực kỳ thời thượng kia tên là Hôi Lân, tên thân mật là Tiểu Hôi, là một con Hôi Điểu tạp chủng. Nghe đâu trên người mang theo huyết mạch bốn loại thần điểu, một đôi mắt hung ác trời sinh vô cùng kéo giá trị cừu hận. Đương nhiên, mấy sợi tóc màu mè trên đầu hắn không phải nhuộm theo thời thượng mà là trời sinh tự có, mỗi màu đại diện cho một huyết thống.

Trì Am âm thầm đếm đếm, đúng là bốn màu thật.

Còn lại bé gái áo đỏ tên là Hồng Tê, thân mật gọi là Tiểu Hồng muội muội, là một gốc hoa sen yêu, trời sinh tự mang không gian Hồng Liên, cũng là một vị nông gia cần cù và thật thà, nàng luôn có thể lấy ra những thứ khiến tiên nhân Tiên Linh giới này hâm mộ không thôi, lại còn cực kỳ trân quý, trong đó trân quý nhất chính là Tiên Linh dịch hệ mộc trong tay nàng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, không thể tốt hơn được nữa.

Về phần vì sao ba con yêu này giống Tư Lăng như vậy cũng là có nguyên nhân.

Nghe nói… người nói là Tiểu Hồng muội muội. Nghe nói trước khi ba yêu biến hóa đều vô cùng hướng tới gương mặt Tư Lăng, gương mặt di truyền từ Ma Đế Lâm Uyên của Tiểu Lăng Tử thật đẹp, lúc đánh nhau lừa dối địch nhân rất tiện, sử dụng thuận lợi vô cùng. Vì thế khi bọn họ lột xác biến hóa thì đều hướng tới dáng vẻ Tư Lăng để đắp nặn.

Kết quả là sau khi ba con yêu biến hóa đều có vài phần giống với Tư Lăng, thoạt nhìn như người một nhà.

Trì Am nghe mà muốn hộc máu. Thì ra dáng vẻ như vậy còn có lý do hài hước thế ư? Nhóm người (yêu) này có cần tùy tiện thế không hả?

Ngày nào Trọng Thiên và Hôi Lân cũng ra ngoài đánh nhau, thường thường đi dạo gần đó, nhìn xem có tiên nhân tới đuổi giết Tư Lăng không. Nếu gặp phải thì không nói hai lời, trực tiếp đánh, đánh chết thì tính lên đầu bọn họ.

Tiểu Hồng muội muội ở sơn động cùng Tư Lăng, cố gắng phát triển bản thân theo khuynh hướng hiền thê lương mẫu, sửa sang sơn động thay đổi rất nhiều đến gọn gàng ngăn nắp, mỗi ngày còn có thể tưới Tiên Linh dịch cho Trì Am, tiện thể kể lại mấy chuyện của nhóm người Tư Lăng khi còn ở dưới hạ giới cho Trì Am nghe, ngày nào Trì Am cũng nghe đến say sưa.

Rõ ràng là một bé gái dáng vẻ năm, sáu tuổi nhưng lại sống theo hơi hướng người trưởng thành, còn cực kỳ chu đáo, Trì Am rốt cuộc hiểu vì sao Tư Lăng sủng nàng như vậy, Trì Am cũng muốn sủng nàng.

Ngay khi Trì Am càng ngày càng tràn ngập tình thương của mẹ với chúng yêu rất giống Tư Ngang này thì nghe được Tư Lăng đỡ bụng đi đường nói: “Tiểu Hồng muội muội, muội sẽ không định xem Đế Lâm Tiên Thảo như đứa nhỏ nhà mình mà nuôi đấy chứ?”

Trì Am: “...” Cái gì? Cái gì cơ?

Tiểu Hồng muội muội cười dịu dàng đầy tình mẹ: “Đúng vậy, đây chính là gốc Đế Lâm Tiên Thảo duy nhất khắp Tiên Linh giới, chờ khi nào chúng ta rời đi, nếu nó nguyện ý, ta sẽ chuyển nó đến trồng trong không gian Hồng Liên của ta, chờ khi nào nó hóa hình sẽ thành đồng bọn của chúng ta rồi.”

Trì Am: “...”

Có phải có chỗ nào sai sai rồi không?

Bé cưng năm, sáu tuổi như ngươi cũng muốn làm mẫu thân người ta à?

Tuy bên ngoài Tiểu Hồng muội muội chỉ có năm, sáu tuổi, nhưng nàng thật sự làm việc của mẫu thân, không chỉ có thể trồng hoa trồng cỏ, còn có thể nhưỡng rượu nấu cơm, chăm sóc hai đứa nhỏ bướng bỉnh cả ngày đánh nhau bị thương, còn chăm nữ tử mang thai Tư Lăng chu đáo không còn gì để bàn.

Nếu Tiểu Hồng muội muội có thể lớn một chút thì chắc sẽ không thiếu hài hòa đến vậy đâu.

Cuối cùng Trì Am cũng biết tuổi của đám yêu duy trì dáng vẻ thanh niên và hài tử này đều có thể dùng vạn mà tính. Về phần vì sao bên ngoài nhỏ như vậy… bởi yêu muốn lớn lên cũng không dễ dàng gì. Nghiêm khắc mà nói, bọn họ thật sự đang tại tuổi ấu kỳ, tương đương với trẻ con của nhân loại.

Trì Am có hơi lo lắng, liệu khi mình biến hóa có phải cũng giống Tiểu Hồng muội muội, duy trì dáng vẻ bé con ngắn nhỏ thế này không. Nếu như vậy dù có thấy Tư Ngang nàng cũng ngại không dám đến bắt chuyện.

Hôm đó, Trì Am đang hưởng thụ Tiên Linh dịch Tiểu Hồng muội muội tưới cho mình thì thấy Hôi Lân và Trọng Thiên nhanh chóng trở về.

“Chủ nhân, đại ca đã về rồi!” Hôi Lân vui vẻ nói.

Trọng Thiên thì lại bày ra vẻ rối rắm. Tư đại ca về tương đương với việc bọn họ lại bị tóm đi thao luyện. Đặc biệt lần này Tư Lăng gặp nạn, đều tại bọn họ chạy ra ngoài chơi không ở bên cạnh nàng mới hại nàng suýt gặp chuyện không may. Tư đại ca nhất định sẽ nổi bão, đặc biệt khi hắn nhập ma, có lột da bọn họ cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Trọng Thiên càng nghĩ càng thấy sợ, cúc hoa căng thẳng, quyết định nên làm gì đó để lập công chuộc tội mới được.

So với vẻ lo lắng của hắn, Tư Lăng, Hôi Lân và Tiểu Hồng muội muội đều ngóng trông nhìn về phía cửa động.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!