Nam Hoàng Khanh lựa chọn trận doanh của Nam Hoàng Linh, nhưng cụ thể là ai ứng chiến lại do Nam Hoàng Linh quyết định.
Nam Hoàng Khanh giống như Nam Hoàng Linh đều tiến vào tổ địa truyền thừa trong tiếng hô Thánh Nữ rất lớn, thực lực của hai người cũng không chênh lệch mấy, người trợ chiến của bọn họ đều có thực lực tương đối cường đại.
- Nếu như có thể tiến vào tổ địa truyền thừa, cuộc chiến đấu của ta và ngươi nên diễn ra ở tổ địa đi.
Nam Hoàng Linh nhìn Nam Hoàng Khanh nói. Nàng để cho một người trợ chiến trong đó xuất chiến. Thực lực của người đó khá cường đại, cùng Nam Hoàng Khanh chiến đấu đến kinh thiên động địa, vô cùng kịch liệt, chỉ có điều cuối cùng vẫn bại vì yếu thế, Nam Hoàng Khanh chiến thắng đối thủ.
Tiếp theo là trận doanh của Nam Hoàng Thu. Nam Hoàng Thu là Thánh Nữ, thực lực của nàng yếu hơn Nam Hoàng Khanh, theo lý mà nói chắc hẳn phải thoái vị để Nam Hoàng Khanh tiến vào tổ địa, nhưng người trợ chiến của nàng mạnh vì thế muốn tranh một trận, chỉ có điều từ điểm này có thể nhìn thấy cho dù nàng tiến vào tổ địa truyền thừa, tổ địa truyền thừa cũng không có phần của nàng.
- Đỗ Hàn.
Ánh mắt của Nam Hoàng Thu nhìn về phía Đỗ Hà vẫn ôm một tia hy vọng, nàng không muốn thất bại trong cuộc chiến này, cho dù không nhận được truyền thừa cũng phải tiến vào tổ địa truyền thừa nhìn xem. Đây là cơ hội khó có được, cũng chỉ có cơ hội lần này, bỏ qua rồi sẽ không có nữa.
Tổ địa truyền thừa là giấc mơ của mỗi một Thánh Nữ Nam Hoàng.
- Yên tâm, ta sẽ không thua.
Đỗ Hàn nhìn Nam Hoàng Thu nghiêm túc nói.
Nam Hoàng Thu gật đầu, hai người nhìn nhau, không cần phải nói ra hết tất cả mọi điều.
- Một đôi tình nhân, nếu có thể tiến vào tổ địa cũng không tệ, đáng tiếc Nam Hoàng Thu muốn đạp lên chúng ta để tiến vào, chỉ có điều cho dù chúng ta thua rồi bọn họ vẫn phải tiếp tục chiến đấu.
Quân Mộng Trần nhỏ giọng nói, dù sao thì trước đó Nam Hoàng Khanh đã thắng rồi, hơn nữa những người còn lại cũng không kém.
Nam Hoàng Vân Hi nhẹ nhàng gật đầu, Nam Hoàng Thu đã thua khi giao đấu chính diện với Nam Hoàng Khanh nàng không nên vào tổ địa.
- Tần Vấn Thiên, Đỗ Hàn giao cho ngươi.
Nam Hoàng Vân Hi nói.
- Được.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, Đỗ Hàn này thực lực không tệ, đao pháp Âm Dương lợi hại, là một nhân vật nguy hiểm, tuy không thần bí cường đại như Khương Tử Dục nhưng cũng coi như là một nhân vật hơi lợi hại, hơn nữa chắc hẳn là nhân vật thiên kiêu đã rèn luyện Tiên Đài vương phẩm.
Tần Vấn Thiên và Đỗ Hàn cùng đi lên Đài Nam Hoàng, lập tức ánh mắt của mọi người đều nhao nhao lóe lên, suy đoán xem trong hai người ai sẽ là người chiến thắng.
Đỗ Hàn là cảnh giới Tiên đài nhị trọng, Tần Vấn Thiên là cảnh giới Tiên Đài nhất trọng, cho tới bây giờ hai người đều chưa thất bại lần nào, hơn nữa từ ý nghĩa nào đó mà nói, tác dụng của Đỗ Hàn ở trong trận doanh của Nam Hoàng Thu lớn hơn Tần Vấn Thiên ở trong trận doanh của Nam Hoàng Vân Hi, không có Đỗ Hàn, Nam Hoàng Thu đã bị loại bỏ từ lâu, sẽ không chịu đựng được cho đến tận bây giờ, nhưng trận doanh của Nam Hoàng Vân Hi bất kể là Nam Hoàng Vân Hi hay là Quân Mộng Trần, bọn họ cũng chưa từng thất bại.
Đỗ Hàn vừa đứng lại ở nơi đó đã có một uy áp giống như đao phong hạ xuống trên người Tần Vấn Thiên, giống như có đao cắt qua, ánh mắt của hắn cũng sắc bén như nhưng người khác, toàn thân đều lộ ra khí tức nguy hiểm.
- Trận chiến này ta tất thắng.
Đỗ Hàn nhả chữ như đao, từng chữ từng chữ vô cùng sắc bén.
- Ngươi chiến đấu vì Nam Hoàng Thu ta hiểu được lòng tin tất thắng của ngươi, nhưng nếu nàng đã lựa chọn Nam Hoàng Vân Hi vậy thì ta cũng sẽ bảo vệ vinh quang vì Nam Hoàng Vân Hi. Trận chiến này ta sẽ đánh một cách nghiêm túc xem như là sự tôn trọng đối với ngươi.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng.
- Giọng điệu của ngươi nghe rất ngông cuồng.
Đỗ Hàn nói, Tần Vấn Thiên giống như là đang nói hắn vẫn luôn không dùng hết sức chiến đấu, trận chiến đấu này hắn sẽ đánh nghiêm túc, chỉ như vậy mà thôi.
- Ra tay đi.
Tần Vấn Thiên mở miệng.
- Được.
Đỗ Hàn nói.
Hắn vừa dứt lời, bầu không gian này giống như có hiện tượng kỳ lạ xuất hiện, trong hư không xuất hiện từng thanh đao đáng sợ, thanh đao vắt ngang hư không chiết xạ ra hàn ý đáng sợ.
Đao phân thành hai loại ý cảnh không giống nhau, lộ ra minh ý vô cùng lạnh lẽo cùng với dấu vết của nhiệt ý vô cùng nóng rực, hai ý giao thoa, đan quấn vào nhau hóa thành ánh đao âm dương, lộ ra khí tức đáng sợ giống như một đao chém xuống có thể tiêu diệt tất cả.
Đỗ Hàn vươn tay ra cầm đao, trong phút chốc ánh sáng khủng khiếp của đao trực tiếp chém xuống về phía Tần Vấn Thiên, đao chưa phóng ra, đao ý đã hạ xuống muốn loạn hư không.
Trên thân thể của Tần Vấn Thiên toàn thân đều là tiên quang, phù văn nhấp nháy, giống như khôi giáp tiên ma, thân thể vô song, khi đao ý chém lên cơ thể hắn lại giống như chém lên trên khôi giáp kiên cố không phá vỡ nổi, vang ra tiếng xuy xuy đáng sợ, mọi người đều đã biết Tần Vấn Thiên đã tu luyện được thuật luyện thân vô cùng lợi hại, khiến cho thân thể của mình trở nên khủng bố, hóa thành cơ thể tiên ma.
Ong. Đỗ Hàn sải bước về phía trước, uy lực Tiên Đài trong cơ thể hắn phóng ra, trong phút chốc tuyệt thế đao quang bổ xuống, chém thẳng vào đầu Tần Vấn Thiên, đao quang cường đại như thế quả thực khó mà tưởng tượng được Đỗ Hàn vẫn chưa thực sự ra tay vung đao.
Ầm. Trong cơ thể Tần Vấn Thiên tiên quang phóng ra, uy lực Tiên Đài bạo phát, vòng ánh sáng rực rỡ bao phủ thân thể của hắn, vòng ánh sáng đó chuyển động trên người Tần Vấn Thiên khiến cho người ta cảm thấy lúc này Tần Vấn Thiên căn bản không thể nào phá hủy được, đao quang kia chém xuống giống như muốn chém đứt đất trời, tiếng không khí bị xé rách xuy xuy truyền ra, nhưng lại không thể nào xé rách phòng ngự của Tần Vấn Thiên.
- Tuy chỉ là đao ý nhưng người của cảnh giới tầm thường Tiên Đài nhị trọng ngay cả cản cũng không dám cản, tiên uy của người này cường thịnh, phòng ngự đáng sợ, phẩm giới Tiên Đài của hắn đã rèn luyện rất cao.
Khương Tử Dực nói nhỏ, Nam Hoàng Thanh Nhược cười hờ hững nhìn Khương Tử Dực nói:
- Có cao bằng phẩm giới Tiên Đài của ngươi không?
- Không nói chính xác được.
Khương Tử Dực thản nhiên trả lời khiến cho ánh mắt của Nam Hoàng Thanh Nhược hơi chậm lại hỏi tiếp:
- Nếu ngươi ra tay muốn đánh bại hắn phải mất bao lâu?
- Không biết, hắn vẫn chưa dốc hết sức, nhưng nếu như chỉ là thực lực trước kia hắn lộ ra thì còn chưa đủ nhìn.
Khương Tử Dực bình tĩnh nói, Nam Hoàng Thanh Nhược cười nói:
- Có ngươi trợ chiến vì ta, ngôi vị Thánh Nữ truyền thừa chắc chắn ta sẽ giành được trong tầm tay.
Trên Đài Nam Hoàng, khí thế của Đỗ Hàn càng ngày càng mạnh, đao quang trong tay hắn cuốn sạch đất trời, tiên uy vô cùng đáng sợ, đao huyễn hóa thành bức hình âm dương, băng hỏa giao hòa, một âm một dương, toàn bộ lực lượng của đất trời điên cường dung nhập vào trong đao, uy thế vô cùng đáng sợ.
Mà cũng trong lúc này trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên phóng ra tuyệt thế kiếm khí, kiếm uy vô tận gào thét khắp người, trên cơ thể hai người giống như đang cuốn theo một màn ánh sáng khổng lồ, màn ánh sáng đao kiếm uy lực khủng khiếp.
Đao của Đỗ Hàn động rồi, một đao của hắn chém qua, nhẹ như lông hồng, đao pháp bá đạo như vậy một khắc kia khi chém ra lại mềm mại, tự nhiên như vậy nhưng uy năng phóng ra lại khiến người ta cảm thấy run sợ, đao quang âm dương cuốn qua, bao trùm toàn bộ hư không đất trời, căn bản muốn tránh cũng không tránh được, đao pháp như vậy chỉ có thể gắng gượng chống đỡ.
Ngón tay của Tần Vấn Thiên điểm ra phía trước một đòn, kiếm khí cuồn cuộn tập trung ở ngón tay, đánh lên đao quang đang chém tới ở phía trước, trong khoảnh khắc hóa thành hai luồng lực lượng tuyệt thế, hai màn ánh sáng xuất hiện, đao quang âm dương rực rỡ vô song, kiếm quang của Tần Vấn Thiên bá đạo, trực tiế tiêu diệt mọi thứ, một chiêu kiếm uy kia chứa đựng trong đó lực hủy diệt kinh thiên, đao của Đỗ Hàn không ngờ lại không có cách nào tiếp tục chém xuống.
Ầm, ầm, ầm. Lực lượng Tiên Đài điên cuồng trong cơ thể của hai người xông vào trong đao cùng với kiếm chỉ, trong đất trời có hai dòng nước lũ kinh người cuốn lên, nếu không có màn ánh sáng của Đài Nam Hoàng chỉ sợ sẽ có làn gió tàn sát bừa bãi ở mảnh đất trời này, chém rách mọi thứ trên mặt đất.
- Chém.
Đõ Hàng quát lạnh, một lần nữa đao lại ép xuống muốn chém tới.
Tần Vấn Thiên sải bước về trước một bước, ánh sáng tuyệt thế chảy về phía đầu ngón tay, uy lực hủy diệt kinh người đâm vào trong màn ánh sáng đao pháp âm dương của đối phương.
- Phá.
Tần Vấn Thiên thốt ra một chữ, trong nháy mắt đao quang điên cuồng khuếch tán, chém khắp đất trời không còn tập trung ở một chỗ nữa chém về phía Tần Vấn Thiên, thế tản đi, uy lực không còn nữa, chỉ quang hủy diệt của Tần Vấn Thiên hạ xuống trước người của Đỗ Hàn, thanh đao tập trung tiên lực trong tay Đỗ Hàn gãy rồi, hắn nhìn vào Tần Vấn Thiên hơi mất hồn.
- Ta thua rồi.
Một lúc sau Đỗ Hàn nhỏ giọng nói.
- Thực lực của ngươi đã rất không tệ rồi.
Tần Vấn Thiên thu ngón tay lại, nhưng thân là kẻ chiến thắng tuy là khuyên nhủ Đỗ Hàn nhưng nghe vào trong tai đối phương lại càng giống như đang châm chọc vậy.
Đỗ Hàn cười tự giễu nói:
- Ngươi là cảnh giới Tiên Đài nhất trọng, ta thua trong tay ngươi sao lại nói không tệ.
Nói xong hắn trực tiếp xoay người rời đi, Tần Vấn Thiên không nhiều lời, lời của hắn cũng không phải là lời nói hư tình giả ý, hắn đã rèn luyện Thánh Tiên Đài hoàn mỹ, mức độ của tiên lực tăng lên đáng sợ, cho dù là Tiên Đài vương phẩm hắn cũng có thể áp chế được.
Tần Vấn Thiên trở về khẽ gật đầu với Nam Hoàng Vân Hi, trận doanh của Nam Hoàng Vân Hi lấy tư thế chiến thắng toàn bộ thăng cấp, nhiều thêm một trận đấu nữa vẫn là chiến thắng, sẽ được tiến vào truyền thừa tổ địa.
Đỗ Hàn lại đi tới trước mắt Nam Hoàng Thu nói:
- Khiến nàng thất vọng rồi.
Nam Hoàng Thu thật sự hơi thất vọng, tổ địa truyền thừa nàng vẫn gửi gắm hy vọng cao muốn bước chân vào trong đó nhưng lại thất bại rồi.
- Có lẽ là ta chọn sai đối thủ rồi.
Tuy Nam Hoàng Thu thất vọng nhưng không hề trách cứ Đỗ Hàn, sai không phải ở Đỗ Hàn, thực lực của nàng còn chưa bằng Đỗ Hàn, nếu như không có Đỗ Hàn thậm chí nàng còn không đi được bước này.
Trước kia Thánh Nữ ra tay, Nam Hoàng Vân Hi ra tay, người trợ chiến ra tay, Tần Vấn Thiên hoặc là Quân Mộng Trần ra tay, nàng cho rằng lấy thực lực cao hơn một cảnh giới của Đỗ Hàn chắc sẽ thắng được Tần Vấn Thiên hoặc là Quân Mộng Trần, nhưng rất rõ ràng nàng đã nghĩ sai.
- Được rồi, người thất bại cũng không cần quá thất vọng, Nam Hoàng Thị trăm năm xuất ra một vị Thánh Nữ truyền thừa, thất bại là chuyện rất bình thường, các ngươi cố gắng tu hành, nếu có thể để dành nhiều nhiều sau này cũng có thể là cường giả đứng đầu của Nam Hoàng thị chúng ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!