- Chẳng lẽ sàn nhà bị lõm không phải một loại phát động nào đó của bẩy rập?
Thời điểm mọi người đang nghị luận đồng loạt nhìn về phía Vân Phi Dương, tựa như đang hỏi, đại ca, ngươi cho một lời giải thích nào.
- Cái này cái này. . .
Đối mặt ánh mắt của tất cả mọi người, trên gương mặt dày hơn mặt đường của Vân Phi Dương trên truyền đến cảm giác nóng rát.
Giờ phút này.
Hắn đã hiểu, hình như mình đoán sai, giẫm lên sàn nhà bị lõm cũng sẽ không phát động cơ quan bẩy rập.
Mẹ nó.
Quá mất mặt rồi!
Quả nhiên.
Giẫm lên sàn nhà bị lõm cũng không phát động cơ quan bẩy rập, bởi vì một khắc đồng hồ đã trôi qua, chuyện gì cũng không phát sinh, chỉ có dòng nước đã dâng lên đến hông.
Dựa theo tốc độ này, rất nhanh sẽ bao phủ bọn họ.
Ma Tôn trầm tĩnh lại, cảnh giác nhìn Vân Phi Dương, thầm nghĩ:
- Hắn đến cùng đang làm gì?
Đường đường là một Chiến Thần, tên này hoàn toàn có thể tung một kích phá nát đại điện, chẳng lẽ giả heo ăn thịt hổ trước mặt những phàm nhân này?
Không sai.
Người này có một xưng hô khác tại Thần Giới, gọi là Tiện Thần, nhất định là hắn đang đùa bỡn những nhân loại đáng thương kia.
Ma Tôn cảm thấy nhân loại thật đáng thương?
Nhưng lại không biết, người đáng thương nhất là hắn, luôn luôn tự mình phán đoán.
- Vân đại ca.
Mục Oanh lên tiếng:
- Không có bẩy rập gì nha.
- Đừng... Đừng nói nữa!
Vân Phi Dương vịn cột, giả bộ thống khổ nói:
- Tim ta đau quá man!
Rõ ràng không có cơ quan bẩy rập gì cả.
Cũng do hắn tài lanh cảnh báo để mọi người thật sự cho rằng có bẩy, ôi, còn cái nhục nào hơn cái nhục này...
"Hắc."
La Mục đi qua chào hỏi Ma Tôn.
- Bằng hữu, ngươi là ai?
Lời vừa nói ra.
Mọi người lúc này mới quan sát tỉ mỉ hắc bào nam tử, đừng nói là bằng hữu Vân Phi Dương nha?
- Hắn là Ma tôn, chủ hung làm hại Tinh Thần đại lục.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
Mọi người nghe vậy không khỏi ngây người.
La Mục đang đi qua, nụ cười trên mặt ngưng kết, chợt nhanh chóng lui về sau, tâm lý sụp đổ nói:
- Mẹ ơi, đại ca, sao ngươi không nói sớm!
Sau khi biết được thân phận Ma Tôn.
Bọn người Long Chấn Vũ đều dựa sát vào người Vân Phi Dương, dần tu vi phóng thích, cảnh giác phòng bị.
Ma Tôn cũng cảnh giác vạn phần.
Nhưng.
Ngay thời điểm nước dâng lên đến cổ mọi người, bức họa đang treo trên thạch bích đột nhiên lấp lóe ánh sáng, hình thành một chùm sáng bắn xuống sàn nhà chỗ mà Vân Phi Dương đã từng giẫm lên.
"Hưu!"
Tia sáng bị bắn ra lại bay về phía mặt đất Mục Oanh từng giẫm, sau đó rơi vào những điểm mà mọi người giẫm qua trên sàn nhà.
"Ong ong!"
Tia sáng liên tiếp kết nối mười điểm, lưu quang hình thành văn tuyến rắc rối phức tạp.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!